1 bạn được nhập thất nữa chia sẻ:
"Kính tri ân SP tài năng, trí tuệ, xinh đẹp và đầy thương yêu của chúng con,
Kính tri ân Đại Đức Di Lặc Maitreya, NHAS, NHAC, các Đấng Giác Ngộ từ ngàn xưa, Các chư vị PHật/ Chúa, Chư vị Bồ Tát và các chư vị Thánh hiền, Bát Đại Hộ Pháp, các Chư vị Hộ Pháp cùng Long Lân Quy Phụng trong khắp Tam Giới... biết ơn tình yêu thương và sự gia hộ của các Chư vị đã luôn bên cạnh hỗ trợ chúng con trong suốt thời gian thanh lọc vừa qua cũng như trong quá khứ/ hiện tại vị lai...
Khi con viết những dòng này, bầu trời bên ngoài không một gợn mây – ánh sáng anh Mặt trời lan tỏa khắp nơi, các hạt năng lượng nhảy múa hoan ca, căn phòng của con bữa nay tự nhiên sáng trắng lạ thường. hihi - Trong lòng con thì tràn ngập lòng tri ân, biết ơn và kính phục Người vô vàn – lời bát hát When we all get to heaven cứ vang lên trong đầu con.
9 ngày qua con ngập tràn trong những giọt nước mắt vì Hạnh Phúc và Tri ân SP, những giọt nước mắt được khi được khai thông, những giọt nước mắt vì kính phục trước Tâm Từ Bi, Đại đức của Người cứ thế mà tuôn rơi - thanh lọc thân tâm và khai sáng cho con...
Những ngày nhập thất thanh lọc thân tâm với nhiều trải nghiệm và cảm xúc luân phiên thay đổi:
Những ngày đầu do dính mắc vào việc phải cố gắng tu tập, phải đạt được gì đó và không muốn phụ lòng SP chúc phúc nên tâm thức con khá là xao động – khi ngồi thiền và đi đi kinh hành tâm con phóng nhảy liên tục dù cố gìm hoặc quan sát, con cảm giác đó như là sự cố gắng ở cái Giác chứ không phải là ở cái Giác thật sự.
Đến ngày thứ Ba khi nhận ra tâm bám chấp đó, con dần dần buông bỏ, chỉ quan sát, quan sát dù bất cứ tâm gì khởi lên con cũng chỉ rõ tâm đó, không thêm bớt, không phân tích thì dần dần các tâm thức rơi rụng từ từ. Và đến khi không còn gì nữa thì con thấy thân tâm mình nhẹ nhàng và bắt đầu phúc lạc, miệng tự mở môi cười, con hạnh phúc trong từng động dụng. Lúc đó chỉ muốn thiền miết, vừa uống trà vừa đọc sách của SP mà thân tâm an lạc, hanh thông nhẹ nhàng, lại tiếp tục ngồi thiền trong phúc lạc.
Và có khi con thoát thiền thì rơi vào một trạng thái rõ biết tất cả các hoạt động của mình, thấu suốt tất cả nhưng lạ là lại không cảm thấy quá vui hoặc quá buồn… cứ định tĩnh như vậy. Mà con không biết đây là trải nghiệm gì? Không vui vậy liệu có đúng với Chánh Giác chăng?
Lúc ấy, con muốn hỏi SP nhưng nhớ lời SP dặn không lên mạng nên con đành để câu hỏi ở đó để chờ SP trả lời sau khi hết nhập thất.
Thì sáng hôm sau, sau thời thiền thanh lọc thân tâm, con ngồi nghe Pháp thoại và Thiền của Sư phụ (random) thì hôm ấy bài PT số 49 chạy lên. Ôi, thật không thể nghĩ bàn, pháp thoại đó trả lời tất cả các câu hỏi mà con thắc mắc, các trái nghiệm và rất rất rất nhiều Trí tuệ được SP nói hết trong bài Pháp đó.
SP nói về Tam Pháp Ấn, Tứ Diệu Đế và Năm triền cái… thật tuyệt vời SP ơi, các bài Pháp của SP vượt ngoài không gian và thời gian – dù đã nghe rồi nhưng mỗi lần nghe lại là một lần khai mở trí tuệ ở một tầng mới.
Con nghe mà con cười hahahhaha thành tiếng, vì quá đúng, con cười tâm thức của con bám chấp vào các trải nghiệm/ cảm thọ - trong khi tất cả các pháp là VÔ THƯỜNG – vốn tự sanh diệt mà mình bám chấp vào thì chưa đúng với Chân lý. Nếu đã biết các Pháp là Vô thường vậy mình sẽ chọn bám vào hay giải thoát?
SP giảng “DÙ CÁC PHÁP CÓ NHƯ THẾ NÀO ĐI NỮA MÌNH CŨNG GIẢI THOÁT THÌ MỚI LÀ ĐẠO THẬT” – Khi mình rõ mọi thứ thì trải nghiệm xấu cũng giải thoát, trải nghiệm tốt cũng giải thoát…
Hôm đó, con ngập tràn lòng tri ân/ hạnh phúc khi được thông Pháp mà mình mắc kẹt. cảm giác giống như mình khi mình lạnh mà có ánh nắng Chân lý chiếu vào sưởi ấm hihihi. Biết ơn SP vô cùng, biết ơn ĐẠI Trí tuệ mà SP đã trao truyền cho chúng con…
Chúng con yêu Sp nhiều nhiều ạ.
P/s: Dạ sau này khi đọc sách của SP thì con có biết trải nghiệm không vui không pùn đó là TÂM KHÔNG mà SP có nói trong Chương THẬP NHỊ NHÂN DUYÊN sách Chân lý và Năng Lượng tập II."
Tammie trả lời: tâm không vui không buồn là 1 dạng chánh định/ tâm cân bằng ( equanimity) , một trong những trạng thái thanh tịnh nhất khi thiền nhưng nó vô thường và Tâm Giác là cái duy nhất thấu suốt luôn tâm cân bằng ( equanimity) đó. Vì tâm cân bằng có tướng nên còn có còn mất. Tâm Giác không tướng nên mới là chổ bình an và giải thoát tối thượng. Love you all.
Commentaires